VnMedia - “Lĩnh vực giáo dục đào tạo, khoa học công nghệ phát triển chậm chạp, lạc hậu so với các quốc gia trong khu vực. Nền sản xuất trong nước ít tạo ra được các sản phẩm có giá trị gia tăng cao, tham gia vào chuỗi các giá trị toàn cầu. Tổ chức Sở hữu trí tuệ Thế giới thuộc Liên hiệp quốc công bố bảng xếp hạng chỉ số đổi mới toàn cầu năm 2012, trong đó Việt Nam bị tụt hạng, và theo kết quả những năm gần đây, Việt Nam nằm dưới lằn ranh trung bình. Các chuyên gia trong nước và ngoài nước cảnh báo nếu không có sự đột phá trong sáng tạo, đổi mới thì Việt Nam sẽ là một quốc gia "thiểu năng trí tuệ”, đó là một đoạn trong bài xã luận “Nhân tài và thế nước” đăng trên báo Lao động số Tết.
Trong chương trình kinh tế trên VTV chiếu vào dịp Tết, một so sánh được chỉ ra: lợi nhuận bán 3 tấn gạo của Việt Nam mới đúng bằng lợi nhuận bán 1 chiếc iPhone 5 của Apple. Tức là cùng một giá trị lợi nhuận của sản phẩm, nhưng con số khối lượng sản phẩm thì chúng ta phải gấp họ tới 27.000 lần. 3 tấn gạo, là biết bao mồ hôi công sức của bao người nông dân, nhưng 1 sản phẩm iPhone 5, thì ở đó bao gồm bao nhiêu hàm lượng trí tuệ? So sáng không phải để làm giảm giá trị của sản xuất nông nghiệp, nhưng thực tế chỉ ra, nếu không có hàm lượng trí tuệ cao, thì chúng ta phải đổi lại bằng công sức lao động tay chân.
Phải bán đến cả vài tấn gạo mới thu được lợi nhuận bằng bán 1 chiếc iPhone 5.
Nếu không có hàm lượng trí tuệ cao trong sản phẩm,
thì chúng ta phải đổi lại bằng mồ hôi công sức lao động tay chân.
Thanh niên, có ai cảm thấy nhục, thấy xấu hổ, trước những vấn đề trên hay không? Có ai xấu hổ, tự ái, khi Việt Nam, nếu không nỗ lực, thì sẽ trở thành một quốc gia thiểu năng trí tuệ hay không?
Con người Việt Nam không ngu si, thanh niên Việt Nam không dốt nát, cái đó là truyền thống dân tộc, là trí tuệ cha ông truyền lại, trí tuệ và lòng quả cảm của dân tộc Việt, là điều cả thế giới phải công nhận?
Chúng ta không thiếu người tài, người giỏi, chúng ta không thiếu trí tuệ. Vậy tại sao, Việt Nam vẫn là nước kém về khoa học công nghệ? Do đâu, và ai là người giải quyết?
Không ai khác ngoài thế hệ trẻ, thế hệ đứng trước sứ mệnh lịch sử phát triển đất nước, khi được kế thừa lại thành quả bằng mồ hôi xương máu cha ông, một thế hệ những 7x,8x, 9x sướng hơn nhiều so với cha anh đi trước, sống trong hòa bình, thoải mái hơn về vật chất và đầy đủ phương tiện để bước ra thế giới hay tự sống khỏe trên quê hương mình.
Phát điên phát cuồng quá đáng, sống tự kỉ quì gối vì những cái không đáng có.
Có thể trông đợi gì ở những thanh niên kém bản lĩnh sống như thế này?
Anh diễn viên hài Quang Thắng vừa rồi đóng Táo kinh tế đã nhảy “hoang mang xì-tai” rồi hát “một năm kinh tế buồn”. Sẽ còn nhiều khó khăn trong năm Qúy Tỵ, kinh tế vẫn có nguy cơ “buồn” hơn, sẽ còn nhiều những hệ quả nếu chúng ta không sáng tạo, và vượt khó vươn lên.
Tin rằng, những bí thư chi bộ xã, nhưng doanh nhân thành đạt, những nhà khoa học tài giỏi, nhà báo, nhà văn, bác sĩ, chiến sĩ trên địa đầu Tổ quốc… những con người đáng vinh danh trong thời kì phát triển mới của đất nước, sẽ từ những người trẻ biết nhìn xa trông rộng, biết sống có lý tưởng, nhìn xa hơn những hoài bão cá nhân, là những người trẻ, biết thấy xấu hổ, thấy nhục của ngày hôm nay.
“Hiền tài là nguyên khí của quốc gia, nguyên khí thịnh thì thế nước mạnh mà hưng thịnh, nguyên khí suy thì thế nước yếu mà thấp hèn”. Trong những ngày đầu xuân, khi chúng ta cùng tưởng nhớ vua Quang Trung thắng giặc ngoại xâm, thì cũng hãy nhìn về phía trước, đặt niềm tin hơn vào thế hệ trẻ, và cũng mong thế hệ trẻ, hãy sống sao cho có ý nghĩa hơn.
- (LĐ) - Nhân tài và thế nước:
- (LĐ) - Năm 2012 có nhiều biến động trên các lĩnh vực kinh tế - xã hội, các chỉ số và báo cáo thể hiện sự bất ổn không chỉ trong thời điểm hiện nay, mà có thể gây ảnh hưởng nặng nề trong những năm tới.Đó là một thực tế bắt buộc phải đối diện và tìm biện pháp giải quyết, nhưng giải pháp nào có tính quyết định mới là điều cần suy nghĩ và hành động.
Những hàng chữ của người xưa được khắc trên bia đá Văn Miếu. Ảnh: VTV
Lĩnh vực giáo dục đào tạo, khoa học công nghệ phát triển chậm chạp, lạc hậu so với các quốc gia trong khu vực. Nền sản xuất trong nước ít tạo ra được các sản phẩm có giá trị gia tăng cao, tham gia vào chuỗi giá trị toàn cầu. Tổ chức Sở hữu trí tuệ Thế giới thuộc Liên hiệp quốc công bố bảng xếp hạng chỉ số đổi mới toàn cầu năm 2012, trong đó Việt Nam bị tụt hạng, và theo kết quả của các năm gần đây, Việt Nam nằm dưới lằn ranh trung bình. Các chuyên gia trong và ngoài nước cảnh báo nếu không có sự đột phá trong sáng tạo, đổi mới thì Việt Nam sẽ là một quốc gia "thiểu năng trí tuệ”. Việt Nam có thiếu nhân tài không? Chắc chắn là không. Trí tuệ của người Việt có kém hơn các dân tộc khác không? Chắc chắn là không. Vậy thì tại sao chúng ta có thế nước chưa cường thịnh như mong mỏi?
Chúng ta có quyền hy vọng và tin tưởng về một sự đột phá mạnh mẽ trong năm mới và tương lai. Nhưng để điều đó xảy ra, việc quan trọng nhất là huy động được tối đa nguồn lực con người, giải phóng sức sáng tạo, tôn trọng ý kiến cá nhân và phản biện xã hội. Nguồn lực đó chính là nguồn nguyên khí quốc gia, đang cần được khơi dậy và khai thác để phục vụ cho công cuộc xây dựng và phát triển đất nước. Hội nghị Trung ương 6 đã phân tích: "Hoạt động khoa học và công nghệ chưa thực sự trở thành động lực then chốt cho phát triển kinh tế - xã hội. Việc đào tạo, trọng dụng, đãi ngộ cán bộ khoa học và công nghệ còn nhiều thiếu sót, bất cập”.
Không chỉ đội ngũ cán bộ khoa học, ngay trong các tập đoàn, doanh nghiệp, không ít người lao động đã có những sáng kiến cải tiến kỹ thuật, đem lại lợi ích kinh tế cho đơn vị. Tuy nhiên, trên thực tế, chưa có những cơ chế khen thưởng và thụ hưởng quyền lợi xứng đáng dành cho người có giải pháp hữu ích, công trình sáng tạo, nên chưa kích thích được nguồn lực sáng tạo tiềm tàng trong công nhân lao động. Lãng phí chất xám trong lực lượng công nhân lao động là sự lãng phí một phần nguyên khí quốc gia.
Quốc gia không thiếu nhân tài, nhưng sử dụng được người tài giỏi cũng cần có sự tài giỏi tương xứng. Khai thác các nguồn tài nguyên thiên nhiên như dầu khí, khoáng sản đòi hỏi phải có công nghệ hiện đại và chuyên gia có kiến thức khoa học vững vàng; khai thác "nguồn nguyên khí” còn đòi hỏi cao hơn, đó là tầm nhìn xa rộng về lợi ích quốc gia và sự suy tư mang chiều kích tâm thức dân tộc.
Vì quốc gia, vì dân tộc, đó là tiền đề để lựa chọn con người, sử dụng tài năng. Nguyên nhân của mọi thất bại, của sự yếu kém không chỉ là những tác động khách quan như từng biện hộ, mà chỉ duy nhất là do con người không đủ sức đảm đương, không đủ tầm bao quát, không đủ tâm trong sáng. Ở trong tất cả mọi lĩnh vực, chỉ cần sử dụng được người có tài, có đức thì chắc chắn việc lớn nào cũng thành.
"Hiền tài là nguyên khí của quốc gia, nguyên khí thịnh thì thế nước mạnh mà hưng thịnh, nguyên khí suy thì thế nước yếu mà thấp hèn. Vì thế các bậc đế vương thánh minh không đời nào không coi việc giáo dục nhân tài, kén chọn kẻ sĩ, vun trồng nguyên khí quốc gia làm công việc cần thiết” (Tiến sĩ triều Lê, Thân Nhân Trung 1419 – 1499). Cách đây hơn 5 thế kỷ, tư tưởng trọng dụng hiền tài gắn liền với sự hưng thịnh hay suy vong của quốc gia đã sáng láng như vậy. Ngày nay con cháu phải kế tục bằng hành động, chứ không chỉ nhắc lại những hàng chữ của người xưa được khắc trên bia đá Văn Miếu.