Ông tôi, cha tôi, và tôi
Ba đời làm lính, ba đời nông dân
Quê hương một mảnh đất cằn
Cày sâu cuốc bẫm làm ăn bốn mùa.
Chưa từng đến được Thủ đô
Nghe đài thấy mất Liên Xô thì buồn!
Về già cứ nhức mình luôn
Càng thương nỗi bạn mồ chôn rừng già…
Sự trời nắng nắng, mưa mưa
Sự đời bao nỗi còn chưa thoả lòng
Nhớ khi bờ thửa bờ vùng
Cái sân hợp tác vui chung rộn ràng
Bây giờ ai dân, ai quan
Ai thời vẫn vậy, ai sang một mình?
Nghĩ xa thôi lại nghĩ gần
Nước nhà tắt lửa chiến tranh là mừng
Khi buồn giở tráp huân chương
Khi vui xuống ruộng, lên vườn làm vui!
Ông tôi, cha tôi, và tôi
Ba đời làm lính, ba đời nông dân …
NGUYỄN SĨ ĐẠI