Tròn Ba năm lính áo nhà binh bạc màu.
Phơi nắng nhuộm sương đêm vượt rừng.
Để lại sau lưng, một người tình yêu thương, cùng bạn bè thân quen.
Những chiều phố lên đèn, tìm vui trong quán nhỏ, ly cà phê đậm hương.
Làn khói thuốc quấn vương, nhìn tà áo qua đường, trong nhạc khúc du dương.
Đường hành quân đến xứ Lộc Ninh bụi đỏ.
Biên giới mìn chông giăng đặc dầy.
Dọc đường 13, ải điạ đầu Hoa Lư, nhiều bạn bè ra đi.
Lúc vượt tuyến băng rừng, vườn Kratié quả ngọt, qua miền Snoul quạnh vắng.
Lửa nắng đốt Tây Ninh, trời Đồng Bang điêu tàn, vùng Sa Mát khô khan.
Mưa Mi Mốt, rừng cao su âm u, bùn đỏ pha áo xanh,
Xuôi Kampông, sông Mékông đêm trăng, cây soi nước mơ màng.
Lạnh lùng cổ tháp đứng bơ vơ, ngàn đời sầu chiếc bóng Ăngkor.
Tròn Ba năm lính bước trường chinh miệt mài.
Thương những địa danh nghe lạc loài.
Giã từ Kra-Lanh, về vùng đồi Chông-Kal, đạn còn rền Sàm-Rông.
Chiến địa gió đông về, trời xa sao vẫn lạ,
Mong mùa xuân đừng sang.
Người khoác chiếc chinh y, thì nào ước mơ gì, một mái ấm yêu thương.