Change background image
LOVE quotion

Bắt đầu từ 4.53' thứ Hai ngày 17/10/2011


You are not connected. Please login or register

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Go down  Thông điệp [Trang 1 trong tổng số 1 trang]

Mõ
Tích cực

Cấp bậc: Tích cực

Bài viết : 275

Danh vọng : 450

Uy tín : 15

Thuyết cửa sổ vỡ: chiến tranh tạo ra phồn vinh

Suy ngẫm: Đạp xe là thảm họa kinh tế đất nước ? Image10 Suy ngẫm: Đạp xe là thảm họa kinh tế đất nước ? Image11

Mạng xã hội hiện đang lưu truyền nhau một đoạn viết được cho là xuất phát từ ông Sanjay Thakrar, giám đốc điều hành Euro Exim Bank Ltd, với quan điểm về những người đi xe đạp.

Suy ngẫm: Đạp xe là thảm họa kinh tế đất nước ? Thuyet10

Đoạn này được tạm dịch như sau:

Sanjay Thakrar - Giám đốc điều hành Ngân hàng Euro Exim phát biểu khiến các nhà kinh tế suy nghĩ rất nhiều, đặc biệt trong bối cảnh COVID-19:

"Người đi xe đạp là thảm họa cho nền kinh tế đất nước: Anh ta không mua ô tô và không mượn tiền mua nó. Anh ta không trả các hợp đồng bảo hiểm, không mua nhiên liệu, không trả tiền cho việc bảo dưỡng và sửa chữa xe cần thiết, không sử dụng bãi đỗ xe trả tiền… Anh ta không bị béo phì.

Người khỏe mạnh không cần thiết hay có ích cho nền kinh tế. Họ không mua thuốc. Họ không cần đến bệnh viện hoặc bác sĩ. Họ không thêm gì vào GDP của đất nước.

Ngược lại, mỗi cửa hàng McDonald's mới đều tạo ra ít nhất 30 việc làm, thực tế là 10 bác sĩ tim mạch, 10 nha sĩ, 10 chuyên gia dinh dưỡng, cũng như những người làm việc trong cửa hàng.

Hãy chọn kỹ đi: một người đi xe đạp hay một Mc Donald? Đáng để suy ngẫm”.

Sau khi đọc xong bài trên trong đầu lehuynh4christ của vn-z.vn liền liên tưởng đến sự ngụy biện của thuyết cửa sổ vỡ: chiến tranh tạo ra phồn vinh. Thực tế là hậu chiến chỉ tạo điều kiện cho tăng trưởng kinh tế cao từ cái nền thấp.

Suy ngẫm: Đạp xe là thảm họa kinh tế đất nước ? Thuyet10

Trong thí nghiệm năm 1969, Zimbardo, nhà tâm lý học thuộc trường đại học Stanford (Mỹ), bỏ hai chiếc ôtô hỏng và không có biển số lần lượt tại khu dân cư có thu nhập thấp thuộc quận Bronx, thành phố New York và khu dân cư giàu có tại thành phố Palo Alto, bang California.

Chỉ trong 24 giờ, chiếc xe tại quận Bronx bị đập vỡ cửa kính và trộm hết phụ tùng. Ngược lại, chiếc xe tại thành phố Palo Alto vẫn nguyên vẹn trong hơn một tuần. Chỉ sau khi Zimbardo dùng búa tạ đập xe, một số người mới hùa theo. Đa số kẻ phá hoại ở cả hai thành phố được mô tả là "ăn mặc lịch sự, mặt mũi sáng sủa".

Tới năm 1982, 30 năm sau thí nghiệm của Zimbardo, kết quả trên được nhắc lại trong bài viết đăng trên tạp chí The Atlantic của nhà khoa học xã hội George Kelling. Kelling cho rằng tại khu vực có tỉ lệ tội phạm cao như ở quận Bronx, nơi tài sản bị bỏ rơi là điều thường thấy, tội phạm phá hoại và trộm cắp xảy ra nhanh hơn vì cộng đồng ở đây đã coi đó là lẽ dĩ nhiên. Tuy nhiên, những tội phạm này có thể xuất hiện ở bất cứ cộng đồng nào nếu để xảy ra những hành động cho thấy thái độ thờ ơ.

Theo Kelling, nếu tại khu vực đô thị đông người xuất hiện biểu hiện của tội phạm và hành vi phản xã hội nhưng lâu ngày không được xử lý sẽ thể hiện sự buông lỏng của cảnh sát. Điều này sẽ thúc đẩy người dân thực hiện nhiều tội phạm nghiêm trọng hơn.

Kelling lấy ví dụ về tòa nhà có ô cửa sổ bị vỡ nhưng không sớm được sửa chữa. Vì đây là dấu hiệu không ai quan tâm tới tòa nhà, những kẻ phá hoại sẽ có xu hướng tiếp tục phá các ô cửa sổ khác. Cuối cùng, chúng thậm chí có thể đột nhập, chiếm đóng trái phép hoặc đốt lửa nếu không có ai ở trong tòa nhà. Cũng như việc vứt rác trên vỉa hè, nếu không được xử lý ngay, một vài túi rác sẽ sớm trở thành bãi rác lớn. Kết quả là người dân bắt đầu vứt rác tùy tiện rồi dẫn tới đột nhập ôtô.

Cuối cùng, Kelling kết luận cảnh sát có thể tạo ra môi trường trật tự và tuân thủ pháp luật bằng cách tập trung vào các tội phạm nhỏ nhặt như phá hoại của công, say xỉn nơi công cộng..., từ đó giúp ngăn chặn những tội phạm nghiêm trọng hơn. Đây cũng chính là căn bản của lý thuyết tội phạm học có tên "cửa sổ vỡ".

Với cách tiếp cận mới mẻ, lý thuyết của George Kelling mau chóng thu hút sự chú ý của các nhà chính sách. Năm 1993, Rudy Giuliani, tân thị trưởng thành phố New York, đã lấy lý thuyết "cửa sổ vỡ" làm cơ sở để triển khai loạt chính sách "cứng rắn" với những tội phạm tương đối ít nghiêm trọng được cho là có ảnh hưởng tiêu cực tới chất lượng cuộc sống trong thành phố.

Cảnh sát thành phố New York bắt đầu ra quân trấn áp các tội phạm như say xỉn nơi công cộng, tiểu bậy, vẽ bậy, hút cần sa, đồng thời xử lý các trường hợp người vô gia cư tự ý lau kính ôtô rồi hung hãn đòi tiền tài xế. Cảnh sát cũng đóng cửa nhiều hộp đêm từng xảy ra nhiều vụ mất trật tự công cộng.

Nỗ lực của vị tân thị trưởng cùng phòng cảnh sát New York có vẻ như đã thành công. Theo nghiên cứu năm 2001 về xu hướng tội phạm tại New York, số vụ tội phạm cả ít nghiêm trọng và nghiêm trọng đều giảm thiểu rõ rệt sau khi loạt chính sách mới được ban hành. Không chỉ vậy, tội phạm còn có xu hướng giảm trong 10 năm tiếp theo.

Điều này cho thấy chính sách dựa trên lý thuyết "cửa sổ vỡ" đã phát huy hiệu quả. Tác phẩm của Kelling về lý thuyết này cũng theo đó trở thành một trong những bài viết được trích dẫn nhiều nhất trong lịch sử tội phạm học và đôi khi còn được gọi là "Kinh thánh của hoạt động cảnh sát", theo The Newyorker.

Ngày nay, năm thành phố lớn tại Mỹ gồm New York, Chicago, Los Angeles, Boston, và Denver đều ghi nhận có áp dụng ít nhất một vài chiến thuật chấp pháp dựa trên lý thuyết "cửa sổ vỡ" của Kelling. Ở cả 5 thành phố, cảnh sát đều chú trọng việc mạnh tay thực thi quy định pháp luật về tội phạm ít nghiêm trọng, theo Thoughtco.

Dù được nhiều người ủng hộ, lý thuyết "cửa sổ vỡ" cũng phải hứng chịu nhiều chỉ trích và bị đặt nghi vấn về tính hiệu quả và công bằng trong cách áp dụng.

Năm 2005, Bernard Harcourt, giáo sư thuộc trường luật đại học thành phố Chicago, công bố nghiên cứu với kết luận không có chứng cứ cho thấy lý thuyết "cửa sổ vỡ" giảm thiểu tội phạm trên thực tế, dù ý tưởng có vẻ rất thuyết phục.

Harcourt lập luận rằng dữ liệu về tội phạm của thành phố New York trong giai đoạn áp dụng lý thuyết cửa sổ vỡ đã bị hiểu sai. Tuy tội phạm đã giảm rõ rệt ở những nơi được áp dụng lý thuyết này, nhưng đây cũng là nơi chịu ảnh hưởng nghiêm trọng nhất từ tệ nạn cocaine. Khi tệ nạn cocaine giảm dần, tội phạm cũng giảm theo tương ứng. Hiện tượng này cũng xảy ra tại các thành phố khác trên khắp nước Mỹ. Theo Harcourt, làn sóng tội phạm tại New York chắc chắn sẽ giảm dù có áp dụng lý thuyết cửa sổ vỡ hay không.

Một số người khác còn chỉ ra rằng một số yếu tố khác có thể làm giảm tội phạm, ví dụ như tỉ lệ thất nghiệp của thành phố New York đã giảm 39% trong giai đoạn 1992-1999.

Lý thuyết cửa sổ vỡ cũng bị chỉ trích vì có thể khuyến khích cách thực thi pháp luật có tính chất phân biệt đối xử. Ví dụ, sau cái chết liên quan tới cảnh sát của một số thanh niên da màu bị cáo buộc phạm tội ít nghiêm trọng, việc "dừng và lục soát" ngẫu nhiên với đối tượng khả nghi bị cho là phân biệt chủng tộc vì cảnh sát thường coi người da màu là nghi phạm trong các khu vực có thu nhập thấp và tỉ lệ tội phạm cao.

Nguồn: vn-z.vn

      
Mõ
Tích cực

Cấp bậc: Tích cực

Bài viết : 275

Danh vọng : 450

Uy tín : 15

Quan điểm “siêu tranh cãi”: Đạp xe là thảm họa kinh tế đất nước

Đoạn viết này sau đó được thêm thắt nhiều tình tiết phụ thuộc vào lĩnh vực mà người viết muốn đề cập.

Suy ngẫm: Đạp xe là thảm họa kinh tế đất nước ? Dap-xe10
Một người phụ nữ đạp xe trên phố Hà Nội - Ảnh minh họa (Thạch Long)

Dân thể thao thì thêm đoạn: “Bọn đi bộ và chạy bộ còn kinh khủng hơn. Chúng thậm chí không mua xe đạp!”.

Bài viết này lan truyền khắp mạng xã hội suốt từ năm 2020 và hiện vẫn còn “nóng” ở nhiều lĩnh vực. Nhiều người khẳng định đây là tin giả, nhưng cũng nhiều người cho rằng điều đó không quan trọng, mà quan điểm kia mới là thứ làm nhiều người suy nghĩa.

Ở Việt Nam, một số người “phản pháo” quan điểm này. Một người viết: “Ý kiến của ông ấy đúng với xu hướng phát triển của thế giới hiện nay nhưng hậu quả của sự phát triển ấy là môi trường sống bị tàn phá, các nguồn tài nguyên bị khai thác cạn kiệt, ô nhiễm khắp mọi nơi, trái đất bị đốt nóng, các cơn bão ngày một lớn hơn, hàng triệu loài thực vật, động vật biến mất, các loại dịch bệnh ngày càng nguy hiểm… và nếu không thay đổi ngay sự phát triển này thì cũng nhanh thôi, đến lượt loài người diệt vong”.

Suy ngẫm: Đạp xe là thảm họa kinh tế đất nước ? Dap-xe11
Hoạt động đạp xe quanh Hồ Tây ở Hà Nội - Ảnh minh họa (Thạch Long)

Một người khác thì nói: “Ông này nói thế này là ở Việt Nam thôi! Ở Pháp, khám chữa bệnh không mất tiền, lãi suất tiền gửi ngân hàng không có. Giới thiệu nhau mở tài khoản ngân hàng còn được tặng từ 80-210 euro cho người mở tài khoản và người giới thiệu.

Chính phủ khuyến khích dân đi xe đạp, ai mua xe đạp chính phủ hỗ trợ 50% giá trị xe. Thiết kế làn đường riêng cho xe đạp! Ở Việt Nam, những người chạy bộ là những người cực giàu, còn những người nghèo, họ đi bộ cả ngày rồi, họ cần gì phải chạy bộ nữa!”.


Là một người yêu chạy bộ, đạp xe… bạn nghĩ gì về quan điểm này?

Nguồn: webthethao.vn
      

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Về Đầu Trang  Thông điệp [Trang 1 trong tổng số 1 trang]

Quyền hạn của bạn

Bạn không có quyền trả lời bài viết
free counters



  • Đoàn Ngọc Khánh

    mobile phone 098 376 5575


    Đỗ Quang Thảo

    mobile phone 090 301 9666


    Nguyễn Văn Của

    mobile phone 090 372 1401


    IP address signature
    Free forum | ©phpBB | Free forum support | Báo cáo lạm dụng | Thảo luận mới nhất