Change background image
LOVE quotion

Bắt đầu từ 4.53' thứ Hai ngày 17/10/2011


You are not connected. Please login or register

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Go down  Thông điệp [Trang 1 trong tổng số 1 trang]

Sport
Sport Ưu tú

Cấp bậc: Ưu tú

Giới tính : Nam

Bài viết : 527

Danh vọng : 993

Uy tín : 32

VietnamNet - Quân đội Đức và Nhật đã thiết lập hệ thống các nhà thổ trong chiến tranh nhằm duy trì nhuệ khí của binh sĩ. Những hệ thống này được tổ chức bài bản và khó có thể tưởng tượng.

Những đội quân cần nhà thổ để... chiến thắng 13624810

Trong Thế chiến thứ hai, Quân Đức phát xít đã thiết lập hàng
trăm nhà thổ để phục vụ cho binh lính Đức trên chiến trường.
Tiếp 600 quân nhân mỗi tháng

Giới chức quân sự Đức tuân thủ chặt chẽ các nội quy liên quan tới việc cung cấp vũ khí và lương thực cho quân nhân. Các vấn đề liên quan tới đời sống tình dục của quân nhân được giải quyết bởi Bộ Tư lệnh Đức.

Giới chức quân sự rõ ràng thừa nhận rằng nếu muốn duy trì nhuệ khí của quân nhân thì phải cho phép họ giải trí với những phụ nữ dễ dãi. Đó chính là lý do các nhà thổ dành cho sĩ quan và binh sĩ được dựng lên khắp các vùng lãnh thổ bị quân Đức chiếm đóng.

Các nhà thổ di động trên chiến trường, với 5-20 gái mua vui, thường theo chân quân đội. Cuộc sống của những gái điếm này không dễ dàng gì. Theo quy định, mỗi gái điếm phải tiếp 600 quân nhân mỗi tháng, nếu không sẽ bị cắt lương và trợ cấp.

Có ba loại nhà thổ, loại cao cấp nhất dành cho các sĩ quan, loại vừa phải dành cho các hạ sĩ quan và loại thứ ba dành cho quân nhân bình thường. Theo các quy định, cứ 100 lính bình thường được cung cấp 1 gái điếm, 75 hạ sĩ có một gái điếm và 50 sĩ quan có một gái điếm.

Tuy nhiên, giới chức quân sự mau chóng cảm thấy ngày càng khó để cung cấp các gái điếm Đức, có tinh thần yêu nước, cho các nhà thổ để thoả mãn nhu cầu của binh sĩ. Ngoài ra, những cô gái này không thể trụ được lâu do phải làm việc vất vả.

Vậy là giới chức quân sự phải thuê phụ nữ địa phương trong những khu vực bị quân Đức chiếm đóng. Tại những vùng lãnh thổ đó, phần lớn phụ nữ tình nguyện làm công việc này. Tiền và các khẩu phần lương thực là động lực tốt nhất để họ bán thân cho kẻ thù.

Ban đầu, các sĩ quan Đức bị cấm tiếp xúc thân mật với những phụ nữ tại các khu vực bị chiếm đóng. Tuy nhiên, binh lính Đức đã trở nên nhàm chán với những gái điếm Đức trong các nhà thổ của quân đội. Cuối cùng, cấp trên phải nhắm mắt làm ngơ trước vô số mối quan hệ liên quan tới các sĩ quan Đức và phụ nữ địa phương. Thậm chí một số sĩ quan còn trở thành các ông bố.

Về cơ bản, Bộ Tư lệnh Đức đã thiết lập hệ thống các nhà thổ quân đội nhằm ngăn chặn sự lây lan của các bệnh truyền nhiễm qua đường tình dục (STDs) giữa các quân nhân. Họ cho rằng các biện pháp phòng ngừa này có thể được thực thi hiệu quả nhất bằng cách đặt các nhà thổ này dưới sự kiểm soát của các quan chức quân y.

Quân Đức có lý do để kiểm soát sự lây lan của STDs từ các gái điếm tại những quốc gia bị chiếm đóng. Chẳng hạn, số lính bị nhiễm các bệnh hoa liễu tại Hungary lớn hơn tổng số thương vong của quân đội Đức trong một tháng chiến đấu.

Các binh sĩ phải tuân thủ các quy định vệ sinh nghiêm ngặt mỗi lần họ muốn sử dụng dịch vụ gái điếm của quân đội. Giới chức quân sự đặt ra các quy định đó. Trước mỗi lần ăn nằm với gái điếm, binh sĩ phải xin thẻ vào nhà thổ và phải kiểm tra y tế bắt buộc. Ngoài thông tin bình thường, chẳng hạn thời gian hành lạc và số hiệu nhà thổ, thẻ còn dành một số chỗ trống để gái điếm ký vào sau mỗi lần quan hệ. Binh sĩ sẽ được quan chức y tế phát ba bao cao su và một hộp chứa bột tẩy uế.

Sau đó, binh sĩ sẽ được dẫn tới một nhà tắm. Họ buộc phải rắc bột lên bộ phận sinh dục của bản thân trước tiên, kế đến là cho gái điếm, trước khi hành lạc. Ngay khi chuyến thăm kết thúc, binh sĩ phải trình thẻ và hộp thuốc rỗng cho sĩ quan quản lý nhà thổ đó. Trên thực tế, binh sĩ buộc phải quan hệ tình dục trong nhà thổ, không được tránh né. Không quan hệ hoặc từ chối tới nhà thổ có thể được coi là một tội đáng bị trừng phạt. Quân nhân bình thường được tới nhà thổ 6 lần mỗi tháng.

Năm 1915, Đức sử dụng máy bay để thả truyền đơn xuống một số khu vực thuộc mặt trận phía Đông. Những tờ truyền đơn này in hình những cô gái Slavơ đang âu yếm các chàng trai. Những hình ảnh này có lời chú thích: "Ivan, em yêu của anh đang vui thú với một gã khác trong khi anh đang chiến đấu!".

Còn quân đội Anh đã lợi dụng hệ thống các nhà thổ của quân đội Đức trong suốt Chiến tranh thế giới lần thứ hai. Một số binh sĩ Đức phải nhập viện và được điều trị bệnh ghẻ sau khi nhiễm bệnh này trong các nhà thổ quân đội. Thực ra các điệp viên Anh đã cung cấp cho những nhà thổ đó bao cao su mang mầm bệnh.

Nhà thổ của Quân đội Nhật

Các sử gia nói rằng khoảng 200.000 phụ nữ - chủ yếu từ Triều Tiên và Trung Quốc - phục vụ trong các nhà thổ của quân đội Nhật Bản khắp châu Á trong những năm 1930 và 1940.

Trong tuyên bố Kono 1993, Chính phủ Nhật thừa nhận Nhật Bản đã thành lập và điều hành các nhà thổ phục vụ binh sĩ. Tuyên bố Kono được đưa ra bởi chánh văn phòng nội các Nhật Bản lúc đó là Yohei Kono sau khi các tài liệu quốc phòng cho thấy quân đội Nhật Bản đã trực tiếp hợp tác với các nhà thầu độc lập trong suốt chiến tranh để tìm mua phụ nữ cho các nhà thổ. Các nhân chứng và cựu binh Nhật đã nói về tội ác đó của quân đội. Nhiều người nói rằng phụ nữ bị bắt cóc và cưỡng ép làm nô lệ tình dục.

Những đội quân cần nhà thổ để... chiến thắng 13624811

Những cô gái Triều Tiên buộc phải quan hệ với linh Nhật.
Một trong những vụ việc được thông tin sớm nhất về việc biến phụ nữ thành hàng hoá xảy ra năm 1938. Khi đó, Chính phủ Nhật đã ký một văn bản đề cập tới sự cần thiết của các nhà thổ trong mỗi một tiểu đoàn và sau đó tiếp tục đặt mua 321 triệu bao cao su để đảm bảo an toàn cho binh sĩ.

Ngạc nhiên hơn là khi tài liệu này được công khai, Chính phủ Nhật đã bác bỏ nó, nói rằng hợp pháp hoá mãi dâm trong quân đội là một chính sách nhằm giảm thiểu các vụ hiếp dâm phụ nữ thời chiến. Chính phủ Nhật ngụ ý rằng do các gái điếm đang kiếm tiền lúc đó nên họ không bị hiếp dâm hoặc là nạn nhân!

Nhà thổ phục vụ lính Mỹ

Trong những năm 1950, kể từ khi nổ ra chiến tranh Triều Tiên, Hàn Quốc coi Quân đội Mỹ như một cơ hội thu lợi về kinh tế mặc dù món lợi này được trả giá bằng phụ nữ Hàn Quốc. Khi Quân đội Mỹ tới Hàn Quốc cũng là lúc các tấm biển chỉ đường mọc lên, chỉ dẫn tới các thị trấn Hàn Quốc hay còn gọi là các địa điểm nghỉ ngơi và giải trí (R&R). Những nơi này nằm gần các trại lính lớn ở Hàn Quốc, phục vụ nhu cầu tiêu dùng của binh lính Mỹ. "Nhu cầu tiêu dùng" này chính là nhu cầu tình dục của nam giới.

Kinh ngạc hơn là việc những thị trấn Hàn Quốc này do các chế độ cầm quyền Hàn Quốc và Mỹ thiết lập và ủng hộ. Chính phủ Hàn Quốc phát đăng ký cho tất cả gái điếm quân đội và thẻ đăng ký giúp họ ra vào những điểm R&R này. Giấy thông hành duy nhất mà một nam giới cần là một bộ quân phục Mỹ.

Vào cuối những năm 1950, Chính phủ Mỹ và Hàn Quốc đã ký Hiệp ước phòng thủ chung, chính thức cho phép quân đội Mỹ đóng ở Hàn Quốc. Hiệp ước quy định các địa điểm R&R sẽ được cung cấp cho lính Mỹ. Thậm chí vào năm 1988, lính Mỹ vẫn còn sử dụng các thị trấn Hàn Quốc này.

Ngoài ra, các con số thống kế cho thấy có hơn 18.000 gái điếm phục vụ 43.000 lính Mỹ đóng tại Hàn Quốc. Một số chuyên gia nói rằng ở đâu có lính Mỹ, ở đó sẽ có các nhà thổ do Chính phủ tài trợ và ủng hộ.

Điều tương tự cũng xảy ra trong suốt cuộc chiến tranh Việt Nam thời kỳ những năm 1960 và 1970. Tuy nhiên, sự khác biệt giữa Việt Nam và Hàn Quốc là các địa điểm R&R không gắn trực tiếp với các căn cứ quân sự. Đa số các cơ sở R&R nằm ở Bangkok, Thái Lan, và hàng nghìn binh sĩ được đưa tới đó để giải trí.

Mỹ đã ký một hiệp định với Thái Lan năm 1967 để cung cấp loại dịch vụ R&R cho binh sĩ. Hiệp định này mở cửa cho một luồng tiền khổng lồ đổ vào nền kinh tế Thái. Nguyên nhân là Chính phủ Mỹ muốn tài trợ cho các địa điểm R&R để đảm bảo tinh thần tốt cho các binh sĩ. Liên tục từ giữa năm 1962 tới 1976, gần 700.000 lính Mỹ được đưa tới các nhà thổ R&R ở Thái Lan mỗi năm để giải toả căng thẳng của cuộc chiến.

Nhà thổ phục vụ lính Mỹ cũng đóng một vai trò quan trọng trong việc Mỹ chiếm đóng Philippines. Kể từ khi quân đội Mỹ rời khỏi nước này vào đầu những năm 1990, số các cơ sở nghỉ ngơi và giải trí đã giảm mạnh. Tuy nhiên, trước đó, Philippines là một trong những cơ sở R&R lớn nhất châu Á.

Căn cứ hải quân Olongapo ở vịnh Subic, gần Manila, có một vấn đề lớn với nạn mãi dâm tới mức Chính phủ Mỹ đã tài trợ xây dựng các bệnh viện cho các gái điếm quân đội để kiểm tra, phát hiện các bệnh hoa liễu. Tuy nhiên, chỉ có các gái điểm được cấp phép phục vụ lính Mỹ (khoảng 6.000) mới được tới khám ở những bệnh viện đó.

Điều không may là việc sử dụng các R&R hiện vẫn đang diễn ra, gần đây nhất là trong chiến tranh vùng Vịnh ở Iraq. Ngay sau cuộc chiến này, quân đội Mỹ đã được đưa tới Thái Lan để vui chơi tại các R&R.

Nga định theo kinh nghiệm Đức

Có ba nỗ lực để lập các nhà thổ trong Quân đội Nga suốt Thế chiến thế giới thứ nhất. Cả Chính phủ Sa hoàng và Chính phủ lâm thời đều lập kế hoạch thiết lập các nhà thổ trên chiến trường để phục vụ nhu cầu của quân đội, tất nhiên là vì một số lý do. Những người Bolshevik có một kế hoạch tương tự hồi tháng 4/1917. Các nhà thổ của quân đội Nga sẽ có mô hình tương tự như các nhà thổ của quân đội Đức - những nhà thổ đã phục vụ binh sĩ Đức kể từ năm 1915.

Quân đội Nga đã chiếm được nhiều nhà thổ trên chiến trường Đức, sau cuộc tấn công Brusilov vào mùa hè năm 1916. Các tờ báo Nga đưa tin rằng người Cossacks đã đối xử với những cô gái mua vui theo một phong cách rất ga lăng. Những cô gái này đã ở với những người Cossacks trong một thời gian dài khi quân Nga tiến xa hơn về phía Tây.

Tổng hành dinh Nga đã làm ngơ trước sự truỵ lạc này vì quân đội dưới sự chỉ huy của Tướng Brusilov đang chiến đấu rất cừ vào thời điểm đó. Cuộc chiến cuối cùng không phân thắng bại, kéo dài và các bên bị sa lầy trong những chiến hào. Kết quả là các nhà thổ bắt đầu mọc lên gần các đơn vị tiền tiêu của quân Nga.

Chính phủ lâm thời Nga dự định hợp pháp hoá hoạt động của các nhà thổ quân đội. Tháng 3/1917, Ngoại trưởng Nga khi đó là Pavel Milyukov, một người tích cực ủng hộ "cuộc chiến cho tới khi thắng lợi" đề xuất sử dụng kinh nghiệm của Đức và thiết lập các nhà thổ trên chiến trường cho quân đội Nga. Milyukov đưa ra đề xuất này một vài ngày trước khi đệ đơn từ chức. Theo Milyukov, các nhà thổ có tác dụng thúc đẩy nhuệ khí của quân đội. Ngoài ra, biện pháp này còn nhằm thay đổi quan điểm thù địch của binh sĩ đối với Chính phủ lâm thời.

Đề xuất của Milyukov không giành được sự ủng hộ chính thức. Chính phủ lâm thời hoãn đề xuất này cho tới thời điểm thuận lợi hơn. Tuy nhiên, ban chấp hành thuộc Hội đồng các đại biểu công nhân và binh sĩ Petrograd rõ ràng là đã ghi nhận đề xuất của Milyukov.

Tháng 4/1917, Hội đồng ban hành lệnh số ba với ý định xem xét việc thành lập các nhà thổ trên chiến trường dành cho quân đội Nga, theo kinh nghiệm của Đức. Hội đồng hy vọng rằng các biện pháp này sẽ góp phần giảm tỷ lệ tội phạm bạo lực đang ở mức cao mà các quân nhân phạm phải đối với dân địa phương. Tuy nhiên, cuối cùng chẳng có bước đi cụ thể nào được tiến hành.

Minh Sơn (Tổng hợp)
      
Ruz
Ruz Ưu tú

Cấp bậc: Ưu tú

Bài viết : 540

Danh vọng : 936

Uy tín : 2

Điệp viên Anh phá hoại... bao cao su trong nhà thổ Đức

Nguoiduatin - Một tài liệu mật đã tiết lộ, trong Thế chiến thứ hai, các điệp viên của Anh đã thâm nhập thế giới nhà thổ của Đức và phá hoại các bao cao su của binh sĩ, dẫn đến việc rất nhiều binh sĩ Đức vẫn bị nhiễm các bệnh lây lan qua đường tình dục.

Những đội quân cần nhà thổ để... chiến thắng A4404110
Trong những tài liệu mật ghi chép về cuộc Chiến tranh thế giới lần thứ hai, bên cạnh những thông tin về các kế hoạch tác chiến hay những âm mưu, tính toán cho cuộc chiến thì người ta còn bắt gặp những tài liệu ghi chép về đời sống tình dục của binh lính tham gia cuộc chiến.

Từ những tài liệu này, có thể thấy rằng khi mà cuộc chiến nổ ra thì đã có hẳn một thế giới mại dâm muôn hình vạn trạng, nhưng được cấp phép công khai để giải quyết nhu cầu sinh lý của binh lính. Một trong những hình thức mà Đức quốc xã áp dụng cho quân lính của mình đó là những “lầu xanh di động”.

Trong một thế giới chỉ có vũ khí, súng đạn và binh lính toàn là đàn ông với nhau, đã có rất nhiều câu chuyện vừa bi vừa hài liên quan đến vấn đề giới tính và sinh lý của các binh sĩ. Sau những trận đánh căng thẳng, ở mỗi vùng mà binh lính đi qua, họ thường nghỉ lại và vào tìm kiếm phụ nữ trong khu vực đó để “giải tỏa” nhu cầu.

Một thực tế diễn ra là có những anh chàng đã kiếm được những cô gái mại dâm và lây bệnh tật về. Trong đó cũng có những câu chuyện vì không thể kiềm chế được nên các binh lính của Đức quốc xã đã tìm cách cưỡng hiếp để được quan hệ với nhiều cô gái dân thường.

Thậm chí, khi không thể thỏa mãn, các binh lính nam tự giải quyết với nhau. Tình trạng quan hệ đồng tính nam xuất hiện như một giải pháp tình thế trước nhu cầu tự nhiên của con người trở nên phổ biến hơn bao giờ hết. Có thể nói, chưa bao giờ người ta nghĩ rằng trong chiến tranh lại có những vấn đề khốc liệt hơn cả việc bắn giết nhau như thế.

Và điều này khiến cho những người đứng đầu Đức quốc xã không khỏi đau đầu. Trên thực tế, số quân Đức mất sức chiến đấu do những bệnh viêm nhiễm lây lan qua đường tình dục bằng với số thương vong trên chiến trận trong một tháng.

Nhận thức được mối nguy hại đối với quân lính, Đức quốc xã đã đưa ra một “phát minh” có thể nói là quan trọng trong thời kì này. Đó là việc xây dựng những nhà thổ di động ở chiến trường. Không phải đến Chiến tranh thế giới lần thứ hai hệ thống nhà thổ di động mới được xây dựng.

Trong Thế chiến thứ nhất, Đức đã xây dựng rất nhiều nhà thổ di động ở chiến trường, nhưng hình thức nhà thổ này đã thực sự trở nên phổ biến ở cấp số nhân trong Chiến tranh thế giới thứ hai.

Nhà thổ di động có quy tắc hoạt động riêng nhằm quản lý các binh sỹ tránh khỏi tình trạng chen lấn nhau hay mang những bệnh tật ngoài ý muốn. Theo đó, mỗi khi chiếm được một vùng đất, quân đội Đức ngay lập tức cho dựng một nhà thổ di động, mỗi nhà có khoảng từ 5 đến 12 gái mại dâm. Khi quân đội Đức đánh thắng và chiếm được thêm những vùng đất mới thì số lượng nhà thổ dựng lên cũng được gia tăng. Những cô gái này đều được tuyển chọn kĩ càng, được khám sức khỏe và đặc biệt là họ sẵn sàng hi sinh cho quân đội Đức.

Nhiệm vụ của các cô gái là đón tiếp, trò chuyện, quan hệ tình dục cùng các binh sĩ giúp họ xua tan tạm thời những mệt mỏi của chiến trận và giải tỏa sinh lý. Những cô gái này được trả một mức lương vô cùng cao và được đối đãi tử tế, tuy nhiên theo quy định của quân đội Đức, một kỹ nữ phải tiếp 600 lượt binh sĩ trong một tuần thì mới được phép nhận toàn bộ tiền lương.

Tính ra, trong mỗi ngày, mỗi một cô gái làm việc trong nhà thổ di động phải quan hệ với gần 100 binh lính. Mức độ làm việc kinh khủng đến mức nhiều cô gái không thể trụ được. Sự cạnh tranh và đào thải trong nhà thổ di động cũng trở nên khốc liệt hơn bao giờ hết.

Để những nhà thổ hoạt động một cách có quy mô trong sự quản lý của quân đội Đức, có rất nhiều quy định đã được đưa ra. Một hệ thống cấp phép cho việc đến nhà thổ ra đời. Trước khi được cấp giấy cho phép đến đây, các binh lính phải trình ra giấy chứng nhận sức khỏe. Sau đó, họ được phát những dụng cụ giúp phòng ngừa các bệnh lây lan qua đường tình dục.

Tiếp đó, họ phải tắm rửa sạch sẽ và tiến hành khử trùng cơ thể. Sau khi đã “giải quyết” xong với gái mại dâm, binh sĩ này và gái mại dâm phải ký tên và ghi rõ ngày tháng quan hệ lên trên giấy cho phép để tiện việc theo dõi và quản lý.

Mỗi một binh sĩ đều được quy định chỉ được phép đến nhà thổ một số lần nhất định trong một tuần. Nếu ai vượt quá số lần quy định sẽ bị kỷ luật. Và nếu ai có ý định vượt ra ngoài để tìm kiếm đến những cô gái bên ngoài khác cũng sẽ nhận những kỷ luật nặng nề. Trung bình, một binh sĩ sẽ được đến nhà thổ 6 lần trong một tháng.

Nhu cầu giải quyết sinh lí không chỉ là chuyện của các binh lính. Các sĩ quan quân đội cao cấp cũng cần được thỏa mãn nhu cầu của mình. Chính vì thế mà hệ thống các lầu xanh của quân đội Đức trong chiến tranh thế giới thứ hai đã được chia làm ba cấp độ. Cấp một được dành riêng cho việc phục vụ các sĩ quan cao cấp.

Bình quân, một gái mại dâm phải phục vụ hơn 50 sĩ quan. Các cô gái này được tuyển chọn kĩ càng hơn và phải thật sự xinh đẹp, nóng bỏng hơn so với các cô gái khác. Cấp thứ hai được dành để cho các sĩ quan có cấp bậc thấp hơn, một gái mại dâm phải tiếp khoảng 75 sĩ quan. Cấp thứ ba dành cho binh sĩ, mỗi gái mại dâm phải phục vụ hàng trăm lính.

Thực tế cho thấy việc cho ra đời hàng loạt các nhà thổ di động đã mang lại những biến đổi tích cực trong đời sống của binh lính trong quân đội Đức, khiến cho tinh thần chiến đấu của các binh lính tăng cao. Việc các binh lính chết vì các bệnh lây nhiễm do đường tình dục và do thiếu thốn về sinh lý cũng được giảm thiểu. Tuy nhiên, cuộc chiến đấu với nhu cầu bản năng của các binh sĩ còn khốc liệt hơn nữa.

Một tài liệu mật đã tiết lộ, trong Thế chiến thứ hai, các điệp viên của Anh đã thâm nhập thế giới nhà thổ của Đức và phá hoại các bao cao su của binh sĩ, dẫn đến việc rất nhiều binh sĩ Đức vẫn bị nhiễm các bệnh lây lan qua đường tình dục. Vì thế, việc quản lý đời sống của binh lính luôn là một vấn đề khiến những người đứng đầu quân đội Đức phải đau đầu.

Anh Hoàng
      
Ruz
Ruz Ưu tú

Cấp bậc: Ưu tú

Bài viết : 540

Danh vọng : 936

Uy tín : 2

Ngược lại, phụ nữ của Nhật bị cưỡng hiếp đã tăng lên một cách chóng mặt khi...

Nhà thổ Nhật trong Thế chiến 2: Kỹ nữ tiếp 60 khách/ngày

Nguoiduatin - Tài liệu cho thấy khi Nhật đầu hàng Đồng Minh, quân đội của Mỹ đã ồ ạt tiến quân vào nước này, lập tức tỷ lệ phụ nữ bị cưỡng hiếp của Nhật tăng lên một cách chóng mặt. Số lượng nhà thổ ra đời tỉ lệ thuận với số lượng binh lính được Mỹ đưa sang Nhật.

Những đội quân cần nhà thổ để... chiến thắng Images25
Nhật vốn là một quốc gia đi đầu trong ngành công nghiệp sex trong đời sống hiện đại. Trên thực tế, công nghệ tình dục của Nhật đã phát triển từ cách đây hàng trăm năm, từ những thế kỷ 16, 17.

Sự kết thúc thời kỳ Minh Trị, nửa cuối thế kỷ 19, được coi là thời kỳ hoàng kim của các nô lệ tình dục trên đất nước này. Tuy nhiên, tới đầu thế kỷ 20, khi Nhật Bản mở cửa, quốc tế hóa và thắt chặt việc kiểm soát nạn mại dâm, việc làm nghề mại dâm bị coi là một nghề đáng xấu hổ.

Nhưng ngay sau Chiến tranh thế giới thứ hai, Hiệp hội Tiêu khiển và Giải trí (RAA) được thành lập bởi chính phủ Naruhiko Higashikuni lại bắt đầu tái tổ chức lại các nhà thổ để phục vụ binh lính Đồng Minh. Các tài liệu được giải mật sau này cho biết, giới chức Mỹ chiếm đóng Nhật Bản vào năm 1945 đã cho phép nước này đưa hệ thống nhà thổ vào hoạt động một cách chính thức để phục vụ cho quân đội Mỹ.

Tài liệu cho thấy khi Nhật đầu hàng Đồng Minh, quân đội của Mỹ đã ồ ạt tiến quân vào nước này, lập tức tỷ lệ phụ nữ bị cưỡng hiếp của Nhật tăng lên một cách chóng mặt. Số lượng nhà thổ ra đời tỉ lệ thuận với số lượng binh lính được Mỹ đưa sang Nhật. Nguồn gốc xuất thân của các cô gái được tổ chức RAA kiểm soát vô cùng chặt chẽ. Đa phần họ đều là con nhà nghèo.

Khi họ mới được 7 - 12 tuổi, các bà mối tìm tới gia đình trả tiền cho cha mẹ họ với lời hứa hẹn tìm việc ở nước ngoài nhưng thực chất lại bán họ vào các nhà thổ. Nhà thổ đầu tiên của RAA là Komachien có 38 phụ nữ, nhưng con số này tăng lên đến 100 do nhu cầu quá cao.

Mỗi phụ nữ đã phải tiếp đến 15 – 60 khách mỗi ngày. Các nhà thổ ở Nhật dành cho lính Mỹ cũng có những quy định, nguyên tắc riêng. Binh lính Mỹ phải trả tiền trước khi bước vào nhà thổ. Tại cửa, họ sẽ được phát vé và bao cao su.

Giá cho mỗi lần đến nhà thổ không hề cao, thậm chí chỉ tốn 15 yen (khoảng 1 USD), tức bằng nửa giá tiền một gói thuốc lá khi đó. Chính vì thế mà việc các binh lính Mỹ siêng đến nhà thổ Nhật trở thành chuyện bình thường trong thời kì này. Các binh lính Mỹ không bị quản lý về số lần đến nhà thổ cũng như không phải chịu những hình thức kỷ luật về tình trạng quan hệ với gái mại dâm.

Số lượng các binh lính Mỹ ở Nhật tăng nhanh và nhu cầu cũng ngày càng cao hơn. Đến cuối năm 1945, quân số của lính Mỹ tại Nhật đã tăng lên 350.000 và tổng cộng RAA đã tuyển hơn 70.000 gái điếm để phục vụ họ.

Tuy nhiên, do loại hình này phát triển một cách quá nhanh chóng và không được kiểm soát như các nhà thổ di động của Đức quốc xã, nên tình trạng bệnh tật lây lan qua đường tình dục đã xuất hiện rất nhiều ở lính Mỹ. Đến ngày 25/3/1946, tướng Douglas MacArthur - chỉ huy quân đội Mỹ tại Nhật lúc đó - đã ra lệnh đóng cửa toàn bộ nhà thổ với lý do là hơn 1/4 lính Mỹ tại Nhật bị mắc các bệnh truyền qua đường tình dục.

Hệ thống công nghiệp giải trí dựa trên việc kinh doanh thân xác của phụ nữ nhằm đáp ứng nhu cầu của chiến tranh đã sụp đổ về mặt hình thức trên nước Nhật và giải phóng được cho ít nhất 150.000 phụ nữ. Tuy nhiên, điều đó không đồng nghĩa với việc hoạt động của các nhà thổ chấm dứt mà nó được đưa vào hoạt động ngầm, với quy mô nhỏ lẻ và bí mật hơn.

Anh Hoàng
      
Ruz
Ruz Ưu tú

Cấp bậc: Ưu tú

Bài viết : 540

Danh vọng : 936

Uy tín : 2

Thế giới bên trong nhà thổ ở Nhật Bản thế kỷ 19

(GDVN) - Nhưng mại dâm đã tồn tại trong suốt lịch sử của Nhật Bản.

Mãi tới năm 1956, Nhật Bản mới có luật phòng, chống nạn mại dâm. Nhưng ngành công nghiệp tình dục này, đến nay, vẫn phát triển thịnh vượng với nguồn thi nhập ước tính vào khoảng 2,3 nghìn tỷ yên mỗi năm.

Những đội quân cần nhà thổ để... chiến thắng Nhatho10
Thời Shinto, tình dục không phải là một điều cấm kỵ. Trong suốt thế kỷ 16 tới đầu thế kỷ 17, mại dâm phát triển rực rỡ tại Nhật Bản khi các con tàu Bồ Đào Nha, Trung Quốc, Hàn Quốc, Đông Á bắt đầu xuất hiện tại đây.

Những vị khách đến từ Bồ Đào Nha, Nam Á, Châu Phi thường tìm mua các phụ nữ trẻ hoặc các bé gái đem về sử dụng như nô lệ tình dục trên tàu của họ hoặc đưa tới Macau (thuộc địa của Bồ Đào Nha ở châu Á) hoặc tới châu Mỹ, Ấn Độ nơi có các cộng đồng nô lệ và thương nhân Nhật Bản cư trú.

Sau đó, các công ty ở Đông Ấn Độ của người châu Âu (gồm người Hà Lan và Anh) cũng đã tham gia vào khai thác ngành công nghiệp mại dâm ở Nhật Bản.

Những đội quân cần nhà thổ để... chiến thắng 767px-82_Yoshiwara_Girls
Gái mại dâm bên trong nhà thổ ở Yoshiwara
Đầu thế kỷ 17, nạn mại dâm lan rộng khắp các thành phố Kyoto, Edo (Tokyo ngày nay) và Osaka buộc Mạc phủ Tokugawa phải ban hành các quy chế nhằm hạn chế nạn mại dâm này vào năm 1617. Các cô gái hành nghề mại dâm bị buộc phải tập trung tại một số địa điểm nhất định để hành nghề. Điều đó dẫn tới việc thành lập các thị trấn đèn đỏ nổi tiếng là Yoshiwara ở Edo, Shinmachi ở Osaka và Shimabara ở Kyoto.

Nổi bật nhất trong số 3 thị trấn trên chính là Yosshiwara. Ở đỉnh cao của sự phát triển trong thế kỷ 18, nơi ở đỉnh cao từng chứa tới 9.000 cô gái cùng hành nghề mại dâm. Thời điểm ít nhất có khoảng 1.750 gái mại dâm hành nghề, còn trung bình là vào khoảng 3.000.

Những đội quân cần nhà thổ để... chiến thắng Nhatho3
Gái mại dâm bên trong nhà thổ Yoshiwara thế kỷ 19
Mỗi thị trấn mại dâm giống như một pháo đài, nơi khách ra vào được kiểm soát chặt chẽ, xung quanh là các bức tường bao vây bảo vệ và có đội ngũ kiểm soát việc thu thuế cũng như khách tới mua dâm.

Những đội quân cần nhà thổ để... chiến thắng Nhatho4
Gái mại dâm bên trong nhà thổ Yoshiwara thế kỷ 19
Gái mại dâm đều được xếp hạng và chia theo các cấp bậc cao thấp khác nhau. Ở mỗi một cấp bậc, họ chỉ được phép phục vụ một số vị khách nhất định có địa vị trong xã hội tương ứng với cấp bậc của họ.

Những đội quân cần nhà thổ để... chiến thắng Nhatho5
Gái mại dâm bên trong nhà thổ Yoshiwara thế kỷ 19
Những cô gái hành nghề mại dâm ở đây đa số đều xuất thân từ các gia đình nhà nghèo. Khi họ mới có từ 7-12 tuổi, các bà mối tìm tới gia đình họ trả tiền cho cha mẹ họ với lời hứa hẹn tìm việc ở nước ngoài nhưng thực chất lại bán vào các nhà thổ ở trong và ngoài Nhật Bản và bị ép buộc hành nghề mại dâm. Nhưng cũng có nhiều trường hợp họ bị chính cha mẹ mình bán vào nhà thổ.

Những đội quân cần nhà thổ để... chiến thắng Nhatho6
Gái mại dâm bên trong nhà thổ Yoshiwara thế kỷ 19
Sau khi bị bán vào đây, họ có 5-7 năm để học nghề và làm các công việc tay chân lặt vặt khác. Nếu may mắn, họ sẽ được chọn làm người phụ việc cho những nữ mại dâm cao ở cấp bậc cao và có cơ hội học được các ngón nghề chiều khách giỏi.

Những đội quân cần nhà thổ để... chiến thắng Nhatho7
Gái mại dâm bên trong nhà thổ Yoshiwara thế kỷ 19
Khi tới tuổi trưởng thành, họ sẽ buộc phải hành nghề mại dâm và làm việc theo cách của mình để leo lên các bậc thang xếp hạng. Họ phải làm việc như thế trong khoảng từ 5-10 năm để trả nợ rồi mới được tự do. Trong thời gian này, mọi khoản thu nhập của họ đều bị tính vào tiền nợ. Nhưng sau khi trả hết nợ họ chẳng còn biết làm gì kiếm sống ngoài việc chỉ còn biết gắn bó với nơi này cho đến hết cuộc đời thanh sắc.
Cũng có trường hợp gái mại dâm được rời nhà thổ trước hạn, nhưng vô cùng hãn hữu. Trường hợp này chỉ xảy ra khi cô gái đó may mắn được một vị khách giàu có mua về làm vợ hoặc thiếp.

Mỗi năm, các cô gái này chỉ được rời thị trấn hai lần. Đó là vào dịp lễ ngắm hoa đào nở và ngày thăm viếng người quá cố. Còn khách tới nhà thổ cũng bị kiểm soát chặt chẽ. Một samurai vô chủ sẽ không được phép đặt chân vào nhà thổ, trong khi chỉ có khách quen, đặc biệt mới được phép ở lại nhà thổ qua đêm hoặc một ngày.

Những đội quân cần nhà thổ để... chiến thắng Nhatho9

Còn những cô gái Nhật Bản bị đưa tới các nhà chứa của Nhật ở nước ngoài hành nghề mại dâm hoặc bị bán lên các tàu thuyền của thương gia nước ngoài làm nô lệ tình dục được gọi là Karayuki-san. Sự kết thúc thời kỳ Minh Trị, nửa cuối thế kỷ 19, được coi là thời kỳ hoàng kim của các Karayuki-san. Tuy nhiên, tới đầu thế kỷ 20, khi Nhật Bản mở cửa, quốc tế hóa và thắt chặt việc kiểm soát nạn mại dâm, các Karayuki-san bị coi là một nghề đáng xấu hổ. Nhiều Karayuki-san đã được đưa trở về Nhật Bản.

Nhưng ngay sau Chiến tranh Thế giới thứ 2, Hiệp hội Tiêu khiển và Giải trí (RAA) được thành lập bởi chính phủ Naruhiko Higashikuni lại bắt đầu tái tổ chức lại các nhà thổ để phục vụ binh lính Đồng Minh. Các tài liệu được giải mật sau này cho biết, giới chức Mỹ chiếm đóng Nhật Bản vào năm 1945 đã cho phép nước này đưa vào hoạt động hệ thống nhà thổ một cách chính thức, dù thừa biết phụ nữ tại các nhà chứa trên đã bị ép buộc làm gái bán dâm.

Những đội quân cần nhà thổ để... chiến thắng Nhatho2_copy
Tài liệu cho thấy một hệ thống nhà thổ trên đã được cấp tốc dựng lên để phục vụ cho lính Mỹ. Địa điểm duy nhất thích hợp cho việc mở nơi "mua vui" là một khu ký túc xá dành cho các sĩ quan độc thân. Hải quân Nhật góp giường nệm và đến khi khai trương vào 20/9/1945, nhà thổ đã có 20 nữa giới hành nghề.

Quan chức cảnh sát và giới thương gia còn thiết lập một hệ thống nhiều nhà thổ dưới sự đỡ đầu của RAA, do chính phủ rót tiền hoạt động. Tuy là sản phẩm của cảnh sát và chính quyền điạ phương, hệ thống nhà thổ trên hoàn toàn giống những trạm mua vui do quân đội Nhật thiết lập ở nước ngoài.

Lính Mỹ trả tiền trước và được phát vé cũng như bao cao su để vào nhà thổ. Nhà thổ đầu tiên của RAA là Komachien có 38 phụ nữ, nhưng con số này tăng lên đến 100 do nhu cầu quá cao. Mỗi phụ nữ đã phải tiếp đến 15 - 60 khách mỗi ngày. Cũng chẳng ngạc nhiên khi nhiều lính Mỹ siêng năng đến nhà thổ như vậy khi giá cho mỗi lần mua vui chỉ có 15 yen (khoảng 1 USD), tức bằng nửa giá tiền một gói thuốc lá. Nhu cầu tăng quá cao đã khiến giới quản lý bắt đầu quay sang tìm kiếm những phụ nữ bình thường.

Đến cuối năm 1945, quân số của lính Mỹ tại Nhật đã tăng lên 350.000 và tổng cộng RAA đã tuyển hơn 70.000 gái điếm để phục vụ họ. Nhưng số lượng nhà thổ không thuộc hệ thống RAA còn cao hơn nhiều. Lãnh đạo Mỹ tại Nhật đã xây hẳn các trạm phòng bệnh kế bên các nhà thổ RAA để kịp thời cung cấp thuốc penicillin cho gái điếm. Một điểm đáng ngạc nhiên là giới chức Mỹ biết rõ rằng hầu hết các phụ nữ làm việc trong những "động" do RAA lập nên đều bị ép buộc vào con đường nhơ nhuốc.

Đến ngày 25/3/1946, tướng Douglas MacArthur, chỉ huy quân đội Mỹ tại Nhật lúc đó, đã ra lệnh đóng cửa toàn bộ nhà thổ với lý do là hơn 1/4 lính Mỹ tại Nhật bị... mắc các bệnh truyền qua đường tình dục. Thế là hệ thống RAA nhanh chóng sụp đổ, giải phóng ít nhất 150.000 phụ nữ.

Nguyễn Hường (tổng hợp)

Tham khảo: http://vietnamnet.vn/vn/doi-song/106875/cuoc-song-cua-cac-co-gai-tai-nha-tho.html
      
thầy giáo làng
thầy giáo làng Mod

Cấp bậc: Mod

Giới tính : Nam

Bài viết : 835

Danh vọng : 1332

Uy tín : 183

Mỗi dân tộc, mỗi nền văn hóa đều có quan niệm riêng về đời sống và nhu cầu tình dục, từ đó, họ có cách đáp ứng riêng cho dân tộc và quân đội của mình. Không nên lấy quan niệm của mình để đánh giá người khác. Huống chi, đây là cả 1 dân tộc, 1 quốc gia. Bản thân mình rất không đồng tình với cách giật tít của 1 số tờ báo về tình trạng này. Bạn sẽ nghĩ gì nếu những người Campuchia coi thường chúng ta vì "tội" thích ăn thịt chó (nên nhớ rằng họ không bao giờ ăn nhưng rất sẵn lòng cung cấp cho chúng ta và không hề phản đối gì cả hì.hì...) hay người Hồi giáo sẽ kinh tởm chúng ta vì đã thường xuyên ăn thịt heo???
      
Mõ
Tích cực

Cấp bậc: Tích cực

Bài viết : 275

Danh vọng : 450

Uy tín : 15

Không ăn thịt chó, thịt trâu, không ăn thịt heo (lợn)... vậy ăn chay cho rồi. Ăn chay đang dần trở nên phổ biến, tránh được xung đột sắc tộc, tôn giáo... Hiện người ta có nhiều hình thức vận động, quảng bá cho ăn chay bao gồm cả việc sử dụng những hình ảnh dưới đây:

Những đội quân cần nhà thổ để... chiến thắng 70098611 Những đội quân cần nhà thổ để... chiến thắng 70098610

Phủ lên người Maggie Q (Lý Mỹ Kỳ) chỉ là những quả ớt "tế nhị" hoặc những chiếc lá rau diếp đủ
để che phần nhạy cảm - cô xuất hiện trong quảng cáo cho chiến dịch ăn chay hồi tháng 9/2007.


Những đội quân cần nhà thổ để... chiến thắng T1933110

Juliet Johns nằm tạo dáng trước nhà hàng chay cao cấp trên phố Heddon ở
London để chào mừng Tuần lễ Ăn chay Quốc gia diễn ra từ 18 - 24/5/2009.


Những đội quân cần nhà thổ để... chiến thắng Peta0410

Cô gái diện trang phục được phủ kín bằng lá rau diếp đồng thời có chiếc vòng cổ
được trang trí bằng… ớt đỏ được Jason Baker thực hiện tại Hà Nội hôm 15/8/2012
Vận động ăn chay kiểu này xem chừng rất hiệu quả nhưng xem chừng ăn xong người ta lại đòi "ngủ mặn". TGL và các bạn có thể cho bần tăng biết quân đội nào "ngủ chay" mà vẫn chiến thắng không nhỉ? bounce
      
      

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Về Đầu Trang  Thông điệp [Trang 1 trong tổng số 1 trang]

Quyền hạn của bạn

Bạn không có quyền trả lời bài viết
free counters



  • Đoàn Ngọc Khánh

    mobile phone 098 376 5575


    Đỗ Quang Thảo

    mobile phone 090 301 9666


    Nguyễn Văn Của

    mobile phone 090 372 1401


    IP address signature
    Free forum | ©phpBB | Free forum support | Báo cáo lạm dụng | Thảo luận mới nhất