Tháng 7/1987 thì mình xuất ngũ. Khi về xã thì xã đội trưởng đề nghị ra làm xã đội phó cho hắn nhưng lúc đó chán chuyện súng ống nên từ chối, ở nhà làm rẫy. Khoảng hơn tháng sau thì nghe tin cả 2 tên xã đội trưởng và phó đều bị sét đánh chết 1 lượt khi đi nhậu về trên cùng 1 xe. Hú vía, mình mà nhận lời thì biết đâu cũng ngồi trên xe đó.
Quay lại chuyện của mình, sau khi về nhà khoảng 2 tháng thì bắt đầu vào mùa thu hoạch cà phê. Mình xung phong sang ở giữ rẫy 1 mình. Rẫy chỉ cách nhà khoảng 2 cây số nhưng đường đi trắc trở, toàn là bờ ruộng với lội suối nên cũng lười, ít khi về nhà với lại ban ngày thì phải làm ( hái cà phê, làm bồn...) tối thì giữ trộm ( lúc đó 1 kg cà phê tương đương 25 kg gạo). Khỏi phải nói về sự buồn chán đang sống tập thể giờ tự nhiên ở 1 mình gần như suốt ngày đêm, gần như tách biệt với thế giới, không bạn bè, không đài báo, không cả sách vở...
May sao trong đám sách vở ngày trước đi học còn lại mấy cuốn. Vậy là mình mang sang rẫy để tối tối đọc cho dễ ngủ. Có mấy đứa bạn học biết tin mình về nên tìm vào rẫy chơi, thấy mấy cuốn sách GK văn, sử, địa mới hỏi chơi "mầy học từ đó tới giờ đã thuộc chưa?" mình nói "thuộc gần hết" tụi nó không tin mới khảo thử, hóa ra mình thuộc thiệt. 1 đứa đang là GV văn cấp 2 mới nói "Để tao làm hồ sơ cho mầy đi thi, coi chừng mầy đậu đó" "Ừ, thi thì thi chứ sợ gì!". Sau đó cũng có mấy lần nó tới nhà hòi giấy tờ... nhưng toàn gặp ông già với mấy đứa em chứ chẳng gặp mình, mà mình cũng không còn nhớ đến chuyện đó nữa.
Đến khoảng tháng 5/1988 thì mình bắt đầu chán công việc ở nhà vì nhà đông anh em, đất đai ít nên toàn phải đi làm mướn cho người ta. Nhân có ông chú (bạn của ông già) rủ lên Di Linh (Lâm Đồng) phá rừng kiếm đất trồng cà phê thế là mình đi luôn. Chuyến đi khai hoang này cũng nhiều chuyện dài dòng lắm nhưng thôi để kể vào lúc khác. Mình đi lên xã Hòa Nam huyện Di Linh thời còn hoang sơ rừng rậm, từ ngã 3 Hà Nam Ninh đi vô khoảng 25 Km toàn là cuốc bộ. Lúc mới lên thì tìm mua được 1 rẫy mì 5 sào (rẻ thôi), việc đầu tiên là nhổ mỉ, gọt vỏ, xắt lát phơi khô rồi thồ đi bán mua gạo, thức ăn. Vừa làm mì khô, vừa phát rừng như vậy hơn 2 tháng trời.
Đến giữa tháng 7 thì có người quen từ nhà cũng mới lên mang theo tin nhắn của ông già gọi mình về đi thi ĐH vì giấy báo đã được gửi về nhà.